Trong buổi sớm mai, khi sương còn phủ mờ trên những con phố cũ kỹ của Tam Kỳ, một âm thanh lạ lẫm bắt đầu vang lên, xen lẫn với tiếng gà gáy và tiếng leng keng của xe đạp trên đường. Đó là tiếng máy xay cà phê, một âm thanh mới mẻ giữa khung cảnh quen thuộc của thành phố nhỏ bé này.

Tam Kỳ, vốn nổi tiếng với những quán cà phê nhỏ ven sông Tam Kỳ, nơi người dân thường ghé qua nhâm nhi tách cà phê phin đậm đà trong những buổi sáng yên bình. Giờ đây, bên cạnh những chiếc bàn gỗ cũ kỹ và những chiếc ghế mây quen thuộc, những chiếc máy pha cà phê hiện đại bắt đầu xuất hiện, tạo nên một bức tranh tương phản thú vị.

 

Ở góc phố Hùng Vương, nơi ngày xưa là quán cà phê "Bình Minh" nổi tiếng, giờ đã được thay thế bởi một quán cà phê mới mang tên "Ký Ức Tam Kỳ". Bên trong, những bức ảnh đen trắng về Tam Kỳ xưa treo đầy trên tường, tạo nên không gian hoài niệm. Nhưng giữa không gian ấy, một chiếc máy pha cà phê espresso hiện đại đứng sừng sững, như một biểu tượng của sự thay đổi không thể tránh khỏi.

 

Ông Năm, một cụ già thường xuyên ghé quán, ngồi bên tách cà phê espresso, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra con phố đang dần tấp nập. "Cà phê bây giờ khác quá," ông lẩm bẩm, "nhưng mà cũng ngon, cũng thơm. Chỉ là... khác."

 

Bên cạnh ông, nhóm thanh niên trẻ đang hào hứng thưởng thức những tách latte art, máy ảnh trên tay liên tục chụp lại những hình vẽ nghệ thuật trên bề mặt cà phê. Họ cười nói, bàn luận về những ý tưởng kinh doanh mới, về tương lai của Tam Kỳ. Tiếng cười của họ hòa quyện với tiếng máy xay cà phê, tạo nên một bản nhạc của thời đại mới.

 

Trên đường Phan Châu Trinh, nơi xưa kia chỉ có những xe đẩy bán cà phê dạo, giờ đây đã mọc lên những quán cà phê take-away hiện đại. Người dân Tam Kỳ, vốn quen với nhịp sống chậm rãi, giờ cũng bắt đầu làm quen với việc cầm trên tay những cốc cà phê giấy, vội vã bước đi trên đường phố.

 

Tuy nhiên, giữa những thay đổi ấy, hồn cốt của Tam Kỳ vẫn còn đó. Trong những quán cà phê mới, người ta vẫn có thể tìm thấy những góc nhỏ với bàn ghế cũ, nơi những người già vẫn thong thả nhâm nhi tách cà phê phin, trò chuyện về những ngày xưa cũ. Và đôi khi, giữa mùi hương cà phê espresso, người ta vẫn có thể bắt gặp mùi thơm quen thuộc của cà phê phin truyền thống.

 

Khi hoàng hôn buông xuống trên thành phố, ánh đèn từ các quán cà phê tỏa ra ấm áp, như những ngọn hải đăng giữa biển đời thay đổi. Trong ánh sáng dịu nhẹ ấy, người ta có thể thấy bóng dáng của một Tam Kỳ đang dần thay đổi, nhưng vẫn giữ được nét đẹp riêng của mình.

 

Cà phê pha máy, dù là người mới đến, đã dần trở thành một phần không thể thiếu trong bức tranh văn hóa của Tam Kỳ. Nó không xóa bỏ quá khứ, mà đang viết tiếp câu chuyện của thành phố này - một câu chuyện về sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại, giữa hoài niệm và khát vọng về tương lai. Và có lẽ, đó chính là hương vị đặc trưng của cà phê Tam Kỳ ngày nay - một hương vị của quá khứ, hiện tại và tương lai hòa quyện.